Vợ tôi là một người cực kỳ cầu toàn. Cẩn thận đến từng chi tiết nhỏ, làm gì cũng suy nghĩ trước sau, luôn muốn mọi thứ đạt đến mức hoàn hảo nhất có thể. Nhưng cũng chính vì thế, có những lúc tôi cảm thấy… mệt. Cô ấy kỹ tính đến mức đôi khi khiến tôi thấy mình thật cẩu thả. Luôn có chính kiến rất rõ ràng, đôi khi thành ra bảo thủ. Mỗi khi chúng tôi bất đồng, tôi thường cảm thấy như đang tranh luận với một “hội đồng kiểm định chất lượng” vậy. Thế nhưng, càng sống cùng cô ấy, tôi càng nhận ra mình đang học được rất nhiều điều. Tôi bắt đầu chú ý đến những chi tiết mà trước kia luôn bỏ qua. Tôi tập kiên nhẫn, tập suy nghĩ thấu đáo hơn trước khi hành động. Và quan trọng nhất, tôi học cách lùi lại một bước – không phải để thua, mà để hiểu. Rồi một ngày, tôi nhận ra: cô ấy không chỉ là vợ, mà còn là một “người thầy” đặc biệt – dạy tôi bằng chính cách sống tỉ mỉ, nguyên tắc và đầy trách nhiệm của mình. Từ đó, tôi không còn nhìn những căng thẳng trong mối quan hệ như điều tiêu cực. Mà như một bà...
Blog như những trang nhật ký trong đời, để khi nhìn lại nó ta có một chút hoài niệm về những gì đã qua
Nhận xét
Đăng nhận xét